Thứ Ba, 1 tháng 11, 2011

thanh tịnh tâm - Phần mở đầu


CHƯƠNG I. LỜI MỞ
Có những buổi chiều tan sở, khi trên đường đầy ắp người hối hả tìm lối về,  trời dần sẩm lại, người cũng như mệt mỏi thêm, cái nắng heo hắt có phần dịu bớt, con người đi qua một ngày lăn lộn kiếm sống, mây trôi lửng thửng để chờ sự mát dịu khi đêm đang dần rơi xuống. Trăng rồi cũng hiện, lặng lẻ nhìn đoàn người tất bật xuôi ngược, ngày tháng qua lại, đời vẫn thế và trăng cũng như thế. Họ nhìn nhau không ai nói lời nào, trong nhau mà như xa vắng, kiếp của trăng và của người cũng là một kiếp. Hình như Người khổ hơn Trăng, mỗi vận mệnh, mỗi hiện hữu đều gánh chịu cho một lần xuất hiện. Trăng đã bao lần làm vơi bớt khổ cho người, xin người cũng làm vơi bớt khổ cho nhau. Ý hướng ấy là một cuộc kiếm tìm, đôi lúc như vô vọng, nhưng không ngừng nỗ lực vươn tới. Thanh Tịnh Tâm ([1]) cũng đi con đường ấy, góp vào đời một kinh nghiệm của một lời chứng, làm sao cho nước mắt thôi rơi, cho vơi bớt đi muộn phiền trên đường vỗ cánh. Hy vọng là thế, cầu Trời đất ứng hiện gia hộ, cho càng nhiều người tiếp cận và thành công, để nụ cười được nở lâu dài, trên môi hồng của vạn loài thân thương.
Hạnh phúc là điều có thật, ngay ở đây, và bây giờ, nơi tâm hồn bạn. Không là ngày mai, không là một nơi khác, phát xuất từ tâm hồn, cho dù rằng tâm hồn ấy vẫn đang vò xé, vì đời không ngừng đổi thay. Bạn và tôi hãy cùng cười và đừng lo lắng nữa.
LẠC ĐỜI HẠNH PHÚC NGƯỜI HẰNG MONG
VIỆT NƯỚC BAO PHEN THẤY CHẠNH LÒNG
TÂM THỦ TẠI THƯỜNG VÔ SỞ ĐẮC
PHÁP HÒA VẠN HẢO TỰA THINH TRONG
Thường nhân
Thanh Tịnh Tâm xin được là một phương tiện, giúp yên lặng ngắm nhìn khổ đau của chính mình và của nhân loại, nhìn thấy bản chất thật của vấn đề gây khổ cho ta và ai khác, để hóa giải. Thanh tịnh tâm đi vào thực tại rộng hơn của con người, đi sâu vào bản thể rộng lớn, mà rất nhiều người vì gánh nặng mưu sinh đời thường đã bỏ quên. Có thể là công cụ khám phá thêm cái đang biết, vì con người quả thật là kỳ diệu, nếu chỉ dựa vào lục quan (lục căn): Tai, Mắt, Mũi, Miệng, Xúc, Ý để thấy hết toàn vẹn con người, lắm lúc chúng ta sẽ chạm phải sự lầm lẫn và hạn hẹp. Vì thế một công cụ hy vọng là mới, của một người đã đi qua, đã nhận thấy, để khám phá, để nhận thức được rộng hơn, rõ nét hơn, hy vọng là điều giúp giải quyết một chừng mực, cho đời thường vơi dần bớt khổ đau.
Thật ra phương pháp Thanh Tịnh Tâm không phải là công cụ mới, chỉ là cái đọc suy và thực hành những điều tiền nhân đã giảng dạy, được lập lại bởi một người chứng đã dùng trong đời mình, và đem lại phần nào kết quả. Nó không phải là phương tiện duy nhất cho mọi người, chỉ là một công cụ được lập dựng, ai muốn dùng tùy duyên, ai đạt kết quả được nhờ nó thì sử dụng tiếp, còn không thì chỉ là lời bay trong gió, thổi nhẹ và tan vào hư không.


[1] Thanh Tịnh Tâm là gì? Thanh tịnh là bản thể của Tâm, Bản chất của Tâm là Thanh Tịnh. Khi cảnh đời thanh tịnh tức đồng với bản thể của chân tâm, vì thế đời và Chân Tâm cùng đồng một, khi là một với Chân Tâm thì đời biến thành vi diệu không thể nghĩ bàn, hay nói cách khác đời Người đồng với Trời tạo thành tương hợp, hạnh phúc viên mãn được thành tựu.

Không có nhận xét nào: