TÂM SỰ TRE XANH
Sứ giả Thái Bình
TÂM
không thân thẳng vút lên trời
SỰ
thật truyền lưu sống giữa đời
TRE
luỹ quanh làng đâu cũng thấy
XANH
tươi bóng mát vẫy tay mời
* * *
Tre xanh đẹp tre xanh đẹp mãi
Xanh
bao giờ, hỏi lại ai đây?
Hỏi
Tàu, hỏi Mỹ, hỏi Tây?
Hỏi
rừng, hỏi biển, hỏi mây, hỏi trời?
Xin
hỏi hết khắp nơi cùng tột?
Hỏi
tri âm lòng tốt trả lời?
Dòng
đời, mây, nước buông trôi
Lắng
nghe tâm sự cuộc đời tre xanh
Do
tạo hóa, sẵn dành quá khứ
Hiện
tại xanh rồi cứ mãi xanh
Quê
hương đất nước hình thành
Tre
liền đồng ruộng, chạy quanh xóm làng.
Xưa
tổ tiên mở mang sự sống
Biết
trồng tre phòng chống ngoại bang
Vót
chông, gài bẩy sẵn sàng
Quân
thù khiếp vía, đầu hàng Việt Nam
Tính
tre lớn, thường ham bảo vệ
Mọc
đầy gai, ra để chận ngăn
Phòng
khi hùa gió bẻ măng
Chồi
non nhung mịn, thân hằng bóng xanh
Tre
tạo bức tường thành chống bão
Dựa
vào nhau để tạo bình yên
Đã
từng chịu đựng ngửa nghiêng
Cuối
cùng tồn tại, tre truyền ngàn sau
Nhìn
làng xóm nghèo, giàu, không khó
Thầy
địa thường, xem chó, ngó tre
Tre
xanh vào buổi trưa hè
Võng
đưa kẽo kẹt, tình quê dạt dào.
Tre
cất nhà, gai rào kín chỗ
Làm
nong, nia, thúng, rổ, dừn, sàn
Đũa tre, tăm nhỏ, chân nhang
Gốc tre làm mõ, khua vang khắp cùng
Bóng tre xanh, vô cùng thú vị
Ngồi bên nhau, tri kỉ đậm đà
Ván cờ, ly rượu, chung trà
Ngắm tre nhìn ruộng, thật là thảnh thơi
Tre nhiều lúc, đổi dời thời thế
Xây công trình, gốc rễ bứng lên
Nhà tre vách đất xưa bền
Cầu tre lắc lẻo, không quên bao giờ
Tre khơi hồn, nhà thơ tả cảnh
Tối đêm trăng, đứng cạnh tre xanh
Làng quê đẹp tựa bức tranh
Gió nồm, hương lúa, trăng thanh tâm tình
Tre nhu thuận, nghiêng mình chiều gió
Tre vô tư, không, có, mặc ai
Tre Tàu, Tre Mỡ, Tre Gai
Tre rừng, Trảy, Trúc… sánh vai một dòng
Tre đoàn kết, hết lòng bảo bọc
Tre sợ gì đâm thọc bên ngoài
Dù cho xua chó vào gai
Đụng vào chảy máu, chạy dài trở ra
Tre vốn quí, tinh hoa vũ trụ
Ruột trống trơn, ấp ủ trắng trong
Cây tre cao vút thẳng xông
Nhưng còn nhìn xuống, để trông măng chồi
Tre nhiều đoạn, khúc nôi tâm sự
Tre dùng ghi lịch sử thời xưa
Tre không có thiếu, chẳng thừa
Dụng nhơn, dụng mộc, cũng vừa vặn thôi
Tre trăm mắt, nhớ hồi chuyện cổ
Nguồn gốc tre như chỗ đồng bào
Tre xanh dáng đứng tự hào
Tre mang hình ảnh, biết bao nghĩa tình
Mặt trời mọc, bình minh phản chiếu
Luỹ tre làng hiền dịu thướt tha
Hoàng
hôn trong cảnh chiều tà
Giọt
vàng yếu ớt, là đà cành tre
Ta
hãy nhìn, lắng nghe tất cả
Luỹ
tre xanh, lòng dạ trống không
Tự
nhiên gắn bó ruộng đồng
Tre
xanh hữu ích, dụng công rất nhiều
Tre
xanh vốn cao siêu thanh thoát
Sống
chết luôn an lạc vô cùng
Tre xanh son sắc, thủy chung
Góp phần đất nước anh hùng vô danh
Tre xanh vô kỷ, vô tranh
Măng
non cho đến lão thành vị tha
Tre
xanh, xanh thật đậm đà
Hồn
tre hòa nhập bao la đất trời
Ngày
10/5/2007
Sứ
giả Thái Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét